Nắng đã ửng phía chân trời rực rỡ
Bình minh lên cảnh vật sẽ tươi ngời
Sau bão tố nhịp đời lại sôi động
Em nghĩ gì mà thơ thẩn em ơi
Nắng vẫn khẽ vỗ về những chòm lá
Vươn chồi lên giông tố đã qua rồi
Bỏ lại những niềm đau thành dĩ vãng
Tiễn u hoài về quá khứ xa xôi
Con chim gáy mang rác về làm tổ
Lũ vành khuyên vẫn ríu rít trên cành
Mở rộng cửa tâm hồn mình em nhé
Khi xuân thì bao ước nguyện còn xanh
Anh vẫn đợi bao chiều trên ngõ vắng
Chờ em qua những uẩn khúc đời thường
Để lại thắp cho em niềm tin sống
Trong nụ cười và chan chứa yêu thương
Nguyễn Trí Tuệ