Nguyễn Thị Sơn

BIỂN LẶNG

Hình như đã nhiều năm Em không trở về thăm Nơi ta từng gặp gỡ Biển trắng sóng bạc đầu Hôm nay em trở lại Đứng trước biển bình yên Bình minh soi ánh bạc Con sóng nhẹ lăn tăn Vẫn lối đi trên cát Vẫn ghềnh đá chông chênh Vườn dừa xanh trĩu quả Hình như ai nhắc mình Có bao giờ ta hỏi Tại sao và vì sao Biển trong xanh nhường ấy Mây trắng chẳng tụ lâu Bâng khuâng em tự nghĩ Tình người cao hơn mây Lòng người sâu hơn biển Nên ta chẳng có nhau.
Hình như đã nhiều năm 
Em không trở về thăm 
Nơi ta từng gặp gỡ
Biển trắng sóng bạc đầu
 
Hôm nay em trở lại
Đứng trước biển bình yên
Bình minh soi ánh bạc
Con sóng nhẹ lăn tăn
 
Vẫn lối đi trên cát
Vẫn ghềnh đá chông chênh
Hàng dừa xanh cao vút
Hình như ai nhắc mình
 
Có bao giờ ta hỏi
Tại sao và vì sao
Biển trong xanh nhường ấy
Mây trắng chẳng tụ lâu
 
Bâng khuâng em tự nghĩ
Tình người cao hơn mây
Lòng người sâu hơn biển
Nên ta chẳng còn nhau.
 
Nguyễn Thị Sơn
Nguyễn Thị Sơn