Giọt mưa ngâu
rơi trên mái đầu sương muối
Chiếc lá vàng
còn đắm đuối với mùa thu
Cơn gió chiều thổi mây lặng từ từ
Về núi ngàn từ biển khơi một màu xanh biếc
Con sóng vỗ
nói bao lời tha thiết
Trách hoàng hôn
nỡ nhuộm tím biển chiều
Gió thu về hát ca khúc tình yêu
Du bồng bềnh con tàu bé nhỏ
Trăng chiều kia
tới khi nào trăng tỏ
Để thu này anh ấy ngỏ lời thương
Lá vàng bay như gợi chút vấn vương
Cho môi thắm má em hường trở lại
Như buổi đầu
mới thương có khi nào vụng dại
Quên lời thề nơi hẹn buổi chiều thu
Biển chơi vơi
Đừng nói nhé hình như
Dù lỗi hẹn
Bởi trăng chiều lẻ bạn...
Nho Đoàn