Ngày xưa nằm võng mẹ ru
Con mơ màng giữa trời Thu dịu dàng
Tình mẹ nước biển mênh mang
Trời xanh lồng lộng, trăng vàng, cây đa.
Con cò bay lả, bay la
Lời ru của mẹ mặn mà triền miên
Trong mơ, con thấy bà Tiên
Vuốt ve, sờ nắn, hôn trên mái đầu.
Con lớn lên cũng thật mau
Ký ức thơ ấu, in vào tim con
Đằng đẵng thời gian chờ mong
Đến nay mẹ đã bế bồng cháu yêu.
Bao nhiêu năm tháng chắt chiu
Lòng mẹ đầy ắp thương yêu biển trời
Tóc mẹ nay bạc, da mồi
Tiếng ru cháu, vẫn tinh khôi ngọt ngào.
Gieo vào cháu giấc chiêm bao
Trong cơn ngái ngủ, lao xao tình bà…
Nguyễn Quang Liên