Mình xa nhau
mấy mùa trăng rồi nhỉ.
Cơn gió nào còn thủ thỉ đầu hiên.
Vẫn đâu đây thấp thoáng nụ cười hiền.
Của người xa mà vẫn còn lưu lại.
Trăng thề ơi...
sao trăng vàng lên mãi.
Nay khuyết rồi chờ tròn nửa mùa trôi.
Mây hờn sao hay vì gió mồ côi.
Sương nhớ ai rơi ướt mùa xuân vậy.
Đợi chờ chi
suốt đêm dài không thấy.
Ngủ chập chờn mong mỏi chỉ có mơ.
Đêm và đêm cho tan hết vào thơ.
Vần nối vần theo xuân này nức nở.
Hẹn hè này
nắng sẽ về rực rỡ.
Hong ấm lên đêm tình của mùa xuân.
Nỗi nhớ xa sao đợi mãi chẳng gần.
Thương một chút mà kéo dài vô tận.
Trăng cứ trôi
hỏi có chi ân hận.
đêm nay tròn mấy hôm nỡ để vơi.
Mây nhẹ bay mây cũng chỉ thế thôi.
Tôi thì buồn bởi mùa này trăng khuyết...
NHO ĐOÀN