Tống Thu Ngân

Xuân viễn xứ

Xuân viễn xứ mùa xuân vui một nửa Một nửa kia ở cố quốc xa xôi Xuân viễn xứ trông đứng, trông ngồi Nhớ cha mẹ, anh em, các con ngày mồng một Tết Xuân viễn xứ, ở xứ người không có tết Không bánh chưng, bánh tét, thịt kho Chỉ có ở trong lòng canh cánh nỗi lo Lo cha mẹ, anh em, các con sao xa quá
Xuân viễn xứ mùa xuân vui một nửa
Một nửa kia ở cố quốc xa xôi
Xuân viễn xứ trông đứng, trông ngồi
Nhớ cha mẹ, anh em, các con ngày mồng một Tết
 
Xuân viễn xứ, ở xứ người không có tết
Không bánh chưng, bánh tét, thịt kho
Chỉ có ở trong lòng canh cánh nỗi lo
Lo cha mẹ, anh em, các con sao xa quá
 
Xuân viễn xứ ở một nơi rất lạ
Cành mai vàng cũng chẳng nỡ mùa xuân
Cành đào tươi nhưng cũng ngại ngần
Không trổ nụ thì làm sao mùa xuân đến
 
Nơi viễn xứ mùa xuân không chịu tới
Dưa hành, cũ kiệu cũng bơ vơ
Tết tha hương yên lặng như tờ
Lòng vẫn cứ thiết tha nhớ về cố quốc
 
Xuân viễn xứ ta nhớ hoài hộp mứt
Nhớ bao lì xì đỏ thắm trầu cau
Nhớ bữa cơm mùng một có nhau
Nhớ cha mẹ vui vầy cùng con cháu
 
Xuân viễn xứ không có ngày đưa ông Táo
Không rước ông bà, không trẩy hội du xuân
Xuân viễn xứ chỉ đến ngập ngừng
Người viễn xứ bơ vơ phương trời lạ...