Nguyễn Trí Tuệ

TRÊN CHỐT TIỀN TIÊU MÙA DỊCH

... Đừng nghĩ cho riêng mình, đừng buồn nhé em ơi Tổ Quốc linh thiêng đang cần ta xốc tới Sau những bão giông là khoảng trời xanh vời vợi Mình lại ấm nồng như buổi mới vừa yêu
Anh kể em nghe chuyện cắm chốt đường biên
Giữa mùa dịch cô vi đang kéo về khắp ngã
Mệnh lệnh trên giao những bước chân vội vã
Vượt núi băng rừng lập chốt tiền tiêu
 
Hạ cũng sắp về rồi rừng vẳng tiếng ve kêu
Chúng rỉ rả gọi nhau hẹn một mùa tình tự
Anh nhớ em, nhớ những mùa hạ cũ
Buổi ấy chúng mình thề núi hẹn non
 
Trên chốt biên thùy này em có biết không
Giọt nước được gùi lên từ con khe dòng suối
Hạt gạo đẫm mồ hôi đêm tuần tra nấu vội
Một nhắm rau rừng thêm vững bước anh đi
 
Vì cuộc chiến này diệt hết giặc cô vi
Mỗi lối đường biên cần có người trấn giữ
Lũ giặc vô hình theo chân người lữ thứ
Vào dày xéo muôn nhà làm đất mẹ quằn đau
 
Đêm biên thùy vẫn rực rỡ những vì sao
Soi bước anh qua những gập ghềnh dốc đá
Anh sẽ còn đi, còn tỏa về muôn ngã
Lại lỗi hẹn với em rồi ngày hợp cẩn giao bôi
 
Đừng nghĩ cho riêng mình, đừng buồn nhé em ơi
Tổ Quốc linh thiêng đang cần ta xốc tới
Sau những bão giông là khoảng trời xanh vời vợi
Mình lại ấm nồng như buổi mới vừa yêu
 
TRÍ TUỆ