Nguyễn Trí Tuệ

TIẾNG ĐÀN NGƯỜI THƯƠNG BINH

Giữa thanh vắng tiếng đàn ai văng vẳng Khi hùng vang lúc dìu dặt từng hồi Và tiếng hát khi trầm rồi lúc bỗng Gởi hết lòng trong niềm nỗi xa xôi Người lính ấy vẫn chưa quên nỗi nhớ Chiến trường xưa nơi đã dám quên mình Vai gồng gánh theo chiều dài lịch sử Vẫn không ngừng đốt cháy rực niềm tin Anh đã thấy đạn bom đầy trận địa
Giữa thanh vắng tiếng đàn ai văng vẳng 
Khi hùng vang lúc dìu dặt từng hồi
Và tiếng hát khi trầm rồi lúc bỗng
Gởi hết lòng trong niềm nỗi xa xôi 
 
Người  lính ấy vẫn chưa quên nỗi nhớ 
Chiến trường xưa nơi đã dám quên mình 
Vai gồng gánh theo chiều dài lịch sử 
Vẫn không ngừng đốt cháy rực niềm tin 
 
Anh đã thấy đạn bom đầy trận địa 
Bạn bè anh gục ngã giữa chiến hào
Đắp rất vội những nấm mồ đồng đội 
Để cả đời nhức nhối một niềm đau
 
Anh đã hát giữa tuyến đầu rực lửa
Cho niềm tin hun nóng trái tim nồng
Nay anh hát cho người xưa yên nghỉ 
Khải hoàn rồi một dải núi liền sông
 
Anh sẽ hát cho những người đang sống 
Hãy đừng quên máu nhuộm đỏ đất này
Đừng vội biến thân mình thành sâu mọt 
Cả cuộc đời khoét đục đến tàn cây
 
Anh vẫn hát đến khi tàn hơi thở
Bởi tình yêu với Tổ Quốc vẹn toàn
Dù anh biết đường còn nhiều gian khổ
Dân tộc mình vẫn sẽ bước hiên ngang 
 
Nguyễn Trí Tuệ