VĂN TẾ CHỦ TỊCH NƯỚC TRẦN ĐẠI QUANG
Tháng tám trời thu
Trăng tròn vành vạnh
Sao bỏ đường quang
Tìm nơi hẻo vắng
Vong linh ơi
Nhớ buổi đồng chiêm. Theo mẹ ra đồng chẳng quản nắng mưa. Sớm hôm dũa rèn tâm khí
Thương ngày lũ lụt. Cùng cha bãi trước đồng sau. Tháng năm miệt mài kinh sử
Chân lấm bùn dơ. Mà hồn thanh bạch. Thương người như thể thương thân. Thấy đỉnh Thái Sơn mà mong mái nhà dân tộc
Áo nâu nhuộm đất. Nhưng chí rực hồng. Đồng cam cộng khổ. Nhìn sóng Đại Dương mà mộng đắp xây con tàu Tổ Quốc
Trẻ thời hiếu học
Lớn lại xông pha
Góp công gìn giữ
Vững nước yên nhà
Dũng cảm trước địch. Mưu trí trước thù, đánh đông dẹp bắc. Bao kẻ lục lâm thổ phỉ nghe tên hãy còn run sợ
Hiếu hòa với bạn. Khôn khéo với người. Tứ hải đại đồng. Năm châu bốn bể nể mặt hùng anh
Khơi lò thế kỷ đốt bọn gian tà. Lũ giặc nội thấy ánh mắt nhìn đã lo bạc vía
Giữ lửa kết đoàn. Toàn dân một khối. Mãi gọi tên người biết mấy thân thương
Than ôi
Mới đó mà đã
Cách biệt dặm trường
Hồn nay đã thác
Còn bao tiếc thương
Thư người chúc tết trung thu. Khuyên các cháu vì non sông không ngừng cố gắng hãy còn như thơm mùi mực
Tiếp bạn năm châu khơi tình hữu ái Tiếng nói cười vẫn giữ uy danh Tổ Quốc như mới chiều qua
Vậy mà đã vội đi đâu. Để lão ấu chiều thu mắt tràn dòng lệ.
Sao đành giã biệt. Để mảnh trăng thu rũ sầu đường quanh mưa giăng cả lối
Đành thôi giã biệt
Tiễn bước vong linh
Thành tâm sắp chữ
Kính cẩn nghiêng mình
27/9/2018
Nguyễn Trí Tuệ