Sài Gòn chả giống ngày xưa
Đường phố lớn
người đông mà chật chội
Những ruộng hoang nay đã thành phố mới
Nhà cao hơn đèn điện sáng lung linh
Sài Gòn năm tám mươi thế kỷ trước thời mình
Đã được ví như hòn ngọc một thời Chính chiến
Vẫn nhịp sống vội vàng luôn luôn phát triển
Người giàu nhiều
nhưng chẳng ít kẻ mưu sinh
Hơn bốn mươi năm đời sống thanh bình
Chẳng còn lo vì bom rơi đạn nổ
Cứ tưởng chẳng còn khó khăn
chẳng còn gian khó
Hết đói nghèo phố cứ mãi rộng ra
Người với người luôn luôn cứ chan hoà
Dắt dìu nhau về miền hạnh phúc
Hơn ba mươi năm trở về lòng tôi cảm phục
Phố khang trang điện chẳng cắt như xưa
Vẫn biết là cuộc sống thiếu thừa
Còn nhiều lắm những mảnh đời gian khó
Nhưng nhìn lại thành công này đâu nhỏ
Cái được nào mà chẳng có đắng cay
Ai cũng vui thành phố mới từng ngày
Và chung sức dựng xây đời sống mới
Chuyện không vui xin bạn đừng có vội
Hãy nhớ về thành phố của ngày xưa
Nho Đoàn