Tống Thu Ngân

Một Trời Thương Nhớ

Một trời thương nhớ vẫn không nguôi Ai đã tìm ai suốt cuộc đời Đi qua những cảnh đời dâu bể Hái nhánh càn khôn giữa đất trời Một trời thương nhớ áng mây trôi Dõi theo chiếc bóng ngoài song cửa Lệ buồn sao cứ mãi rơi rơi
Một trời thương nhớ vẫn không nguôi
Ai đã tìm ai suốt cuộc đời
Đi qua những cảnh đời dâu bể
Hái nhánh càn khôn giữa đất trời
 
Một trời thương nhớ áng mây trôi
Dõi theo chiếc bóng ngoài song cửa
Lệ buồn sao cứ mãi rơi rơi
Một trời thương nhớ vẫn không nguôi
 
Một trời lá đổ... ơi lá đổ...
Một chút hoàng hôn cũng ngậm ngùi
Đi qua miền nhớ đã buông xuôi
Ai đã vì ai chẳng tiếng cười
 
Mùa thu đã chết... mùa thu chết
Thương nhớ làm chi một kiếp người
Dòng sông lơ đãng trong mắt em
Trôi qua mùa cũ những êm đềm...
 
Một trời thương nhớ em thôi khóc
Đã nhạt nhòa đau khắp mọi miền 
Một trời thương nhớ gom vào mắt
Một cõi hoàng hôn đã dịu êm...