Tôi đã được nghe về chuyện ngày xưa
Những cô gái trên ngã ba Đồng Lộc
Họ như những bông hoa tươi thắm
Khoe sắc ngời trên dày đặc hố bom
Rất đáng yêu những cô gái xung phong
Nụ cười như hoa mà thân đồng dạ sắt
Nét hồn nhiên vẫn rạng ngời sắc mặt
Dứt tiếng bom rơi lao lên lấp mặt đường
Họ chưa từng biết đến yêu đương
Chưa được tựa bờ vai người mình yêu dấu
Trong tim họ bao hờn căm nung nấu
Chưa trao duyên ai khi Tổ Quốc đang cần
Một ngày kia giặc kéo đến bao lần
Bom lại nổ trên hố bom loang lổ
Mặt đất chuyển rung khói mù lan tỏa
Dứt tiếng bom rơi vắng bặt tiếng em cười
Nào Cúc, Hường, Xuân Hạ... các em ở đâu rồi
Đồng đội tìm em bới từng viên đá nhỏ
Tay toạc máu rồi hòa lệ kia nhuộm đỏ
Hầm trú bom mười cô gái trung trinh
Đây tâm nhang tôi kính cẩn nghiêng mình
Tổ Quốc vinh danh em về sau và mãi mãi
Những nữ anh hùng son sắc tuổi hai mươi
Nguyễn Trí Tuệ