Nguyễn Trí Tuệ

ĐÀ NẴNG QUÊ HƯƠNG TÔI

Về Đà Nẵng cùng anh nghe em Thăm thành phố đáng sống Có con sông hàn thơ mộng Nhịp cầu quay nối giữa hai bờ Thành phố đang vươn mình lên những tầm cao Mang nhịp sống của thời hiện đại Nhưng không quên một thời khói lửa Đã làm nên vóc dáng thành Đà "Vũng thùng "xưa bao nghĩa sỹ xông pha Tướng sỹ hy sinh không chịu đời nô nhục Người mẹ già một đời cơ cực Bữa đói bữa no vẫn góp gạo nuôi quân Một chiều mưa bay đã hóa anh hùng Mẹ ngã xuống bên hầm che bộ đội Người con gái xuân đời đang phơi phới Ánh mắt như đường lê đâm thẳng quân thù "Điện giật dùi đâm dao cắt lửa nung Không giết được em người con gái anh hùng" Kể sao hết những con người ngã xuống Để làm nên một Đà Nẵng liệt oanh Đà Nẵng bây giờ thành phố sạch, xanh Những con đường thênh thang rộng mở Nhịp cầu quay nối hai bờ nỗi nhớ Cho ai về vẫn lưu luyến nhớ thương ai Anh đưa em đi đến chốn thiên thai Bà Nà đó như lạc vào tiên cảnh Dìu em lên những bật đá núi ngũ hành Ngắm thành phố giữa hoàng hôn nắng đổ Hướng mắt nhìn về phía đông thành phố Chùa linh ứng linh thiên sừng sững phật bà Đạo pháp vô biên ngăn gió táp mưa sa Ôm thành phố như tấm lòng người mẹ Lần bước cùng em qua từng khe bờ đá Biển tiên sa sóng nhẹ rì rào Đi bên em ta bỗng thấy nghẹn ngào Yêu biết mấy quê tôi Đà Nẵng NGUYỄN TRÍ TUỆ

Về Đà Nẵng cùng anh nghe em
Thăm thành phố đáng sống
Có con sông hàn thơ mộng
Nhịp cầu quay nối giữa hai bờ

Thành phố đang vươn mình lên những tầm cao
Mang nhịp sống của thời hiện đại
Nhưng không quên một thời khói lửa
Đã làm nên vóc dáng thành Đà

"Vũng thùng "xưa bao nghĩa sỹ xông pha
Tướng sỹ hy sinh không chịu đời nô nhục
Người mẹ già một đời cơ cực
Bữa đói bữa no vẫn góp gạo nuôi quân 
Một chiều mưa bay đã hóa anh hùng
Mẹ ngã xuống bên hầm che bộ đội

Người con gái xuân đời đang phơi phới
Ánh mắt như đường lê đâm thẳng quân thù
"Điện giật dùi đâm dao cắt lửa nung
Không giết được em người con gái anh hùng"

Kể sao hết những con người ngã xuống
Để làm nên một Đà Nẵng liệt oanh

Đà Nẵng bây giờ thành phố sạch, xanh
Những con đường thênh thang rộng mở
Nhịp cầu quay nối hai bờ nỗi nhớ
Cho ai về vẫn lưu luyến nhớ thương ai

Anh đưa em đi đến chốn thiên thai
Bà Nà đó như lạc vào tiên cảnh
Dìu em lên những bật đá núi ngũ hành
Ngắm thành phố giữa hoàng hôn nắng đổ

Hướng mắt nhìn về phía đông thành phố
Chùa linh ứng linh thiên sừng sững phật bà
Đạo pháp vô biên ngăn gió táp mưa sa
Ôm thành phố như tấm lòng người mẹ

Lần bước cùng em qua từng khe bờ đá
Biển tiên sa sóng nhẹ rì rào
Đi bên em ta bỗng thấy nghẹn ngào
Yêu biết mấy quê tôi Đà Nẵng

NGUYỄN TRÍ TUỆ