Tôi về khi phượng đỏ trời
Con đường năm cũ tơi bời cánh hoa
Mà người xa vẫn ngàn xa
Để cơn gió thổi chiều tà ngẩn ngơ.
Tôi về tìm lại vần thơ
Tìm dòng lưu bút trước giờ chia tay
Tìm bao kỉ niệm đắm say
Tìm tà áo trắng tung bay sân trường.
Tôi tìm bóng dáng thân thương
Của người bạn gái má hường hôm nao
Chỉ nghe nức nở trên cao
Tiếng ve hát khúc nghẹn ngào mà thôi.
Người xưa nay ở đâu rồi
Thời gian như nước cuốn trôi phũ phàng
Lẽ nào người đã sang ngang
Bỏ câu ước hẹn cùng trang sổ hồng?
Bao mùa phượng đã đơm bông
Sân trường vẫn đợi người không trở về
Một thời say đắm, đam mê
Đã chìm vào những bộn bề lo toan.
Bâng khuâng nhặt cánh hoa tàn
Sợ hoàng hôn xuống làm tan bóng chiều
Thẫn thờ gói lại lời yêu
Cất vào kí ức bao điều mộng mơ!
Hoa Hướng Dương ( Nguyễn Thị Thắm)