Nguyễn Minh Tuấn

THƯƠNG GẦN…GỌI NHỚ XA XĂM

Mưa đem thương nhớ về làng Nắng dìu, thương nhớ xa ngàn bước chân Cánh đồng, bươn chải phù vân Dòng sông bến nước, nợ nần hồn quê… Đường làng, bịn rịn câu thề Bước chân thôn xóm, đi về gió sương Dại khôn chén nước tỏ tường Tình làng chã mắm, chĩnh tương đậm đà. Bão dông cong uốn cành đa Câu chèo điệu ví, la đà trúc mai Dập dìu chị Cả anh Hai Đón xuân đầu ngõ, nắng gài tóc mây… Hoa cau trắng xóa hương đầy Rủ hồn trầu thắm, leo cây ái tình… Yêu quê dẫu trả đời mình Làng quê, mãi nợ, nghĩa tình triệu năm… Thương gần… Gọi nhớ xa xăm Đừng quên cái thuở ta nằm mẹ ru Cánh cò theo gió thiên thu… Mang nguồn ánh sáng đến từ ban sơ… MINH TUẤN

Mưa đem thương nhớ về làng
Nắng dìu, thương nhớ xa ngàn bước chân
Cánh đồng, bươn chải phù vân
Dòng sông bến nước, nợ nần hồn quê…

Đường làng, bịn rịn câu thề
Bước chân thôn xóm, đi về gió sương
Dại khôn chén nước tỏ tường
Tình làng chã mắm, chĩnh tương đậm đà.

Bão dông cong uốn cành đa
Câu chèo điệu ví, la đà trúc mai
Dập dìu chị Cả anh Hai
Đón xuân đầu ngõ, nắng gài tóc mây…

Hoa cau trắng xóa hương đầy
Rủ hồn trầu thắm, leo cây ái tình…
Yêu quê dẫu trả đời mình
Làng quê, mãi nợ, nghĩa tình triệu năm…

Thương gần… Gọi nhớ xa xăm
Đừng quên cái thuở ta nằm mẹ ru
Cánh cò theo gió thiên thu…
Mang nguồn ánh sáng đến từ ban sơ…


MINH TUẤN

 

Nguyễn Minh Tuấn