Thôi em đành phải lấy chồng
Kẻo xuân đi mất, má hồng nhạt phai
Đợi anh bao tháng ngày dài
Mà anh vẫn dửng dưng hoài như không.
Thôi em đành phải lấy chồng
Từ nay chẳng nhớ chẳng mong làm gì
Tuổi hoa con gái có thì
Ai chờ mà đợi làm chi hỡi người!
Trả anh nguyên vẹn nụ cười
Trả anh tất cả những lời vu vơ
Trả anh ngày tháng dại khờ
Trả anh cả những mộng mơ hão huyền!
Hoa Hướng Dương
Nguyễn Thị Thắm