Nợ quê - Trần Tâm

Thế là mùa thu đi qua

Còn thưa thớt nắng tươi pha sắc hồng

Long lanh đáy mắt lưng tròng

Bơ vơ lạc lối tấc lòng lặng câm

 

Rượu nồng thiếu bạn tri âm

Như cây thiếu nước như trầm thiếu hương

 

Tôi là con của yêu thương

Từ trong trứng nước tìm đường thoát ra

Khát tìm những mảnh trời xa

Ngu ngơ nào biết phù hoa xứ người

 

Rong chơi, khờ khạo dưới trời

Ngông nghênh đâu biết đường đời chông gai

Tôi đem phung phí đời trai

Tiêu pha còn lại mấy bài ca dao

 

Dạn dày mới hiểu vì sao

Xa quê tôi chẳng lẫn vào nhân gian

Tháng ngày tấp tểnh lo toan

Miếng cơm đắng nghét, tâm can dãi dầu

 

Đi qua hạnh phúc thì mau

Tôi đi qua những buồn đau lại dài

Đầy hồn câu hỏi đúng? Sai?

Trong mơ thấp thoáng hình hài tuổi thơ

 

Mái đầu bạc muối, sũng mưa

Dần vơi tiếng hát, dần thưa nụ cười

Dù không tính lãi với tôi

Nhưng tôi nợ suốt một đời với quê.

2-1732939232.jpg
 

Trần Tâm