Lá vàng nhuộm sắc trăng hoa
Đẹp không ai biết, xót xa úa lòng?
Chòng chành mơ gió qua sông
Muốn xa cội gốc… khép vòng lụy bi.
Người nhớ lối, thuở biết đi
Bàn chân mòn vẹt… giẫm lì thời gian
Giấy lòng… gấp mở bao trang?
Tiền duyên trang ấy… mãi làm khổ tôi?
Đành vui, cuộc tiễn xa rời
Cái tình cái nghĩa, giữ nơi xóm làng
Cây xanh rồi cũng lá vàng
Chợ đông rồi cũng bẽ bàng không ai…
Tiền thân … đã mất hình hài
Cỏ hoa còn khóc muôn bài gió đông
Ngập ngừng chiếc lá thu không
Đang mơ cùng gió viển vông cuối mùa.
MINH TUẤN