Nguyễn Thị Thắm

ĐÀNH BUÔNG TAY

Và bây giờ cải đã hóa thành dưa Em sang sông bước qua thời con gái Bỏ quên tôi với mối tình vụng dại Tuổi học trò khắc khoải một niềm yêu! Đành buông tay chẳng giữ nổi cánh diều Gió cuốn đi trong một chiều cuối hạ Con đường xưa giờ đây chia hai ngả Tôi lặng thầm trên lối cũ rêu phong. Nghe cô đơn nức nở ngập cõi lòng Kỉ niệm xưa tan rồi theo mây khói Người ra đi để nửa hồn tê tái Nửa hồn kia cũng tan vỡ tơi bời! Vầng trăng non đang hấp hối giữa trời Dải Ngân Hà bỗng cồn cào sóng dữ Tôi thèm được như Ngưu Lang, Chức Nữ Xa cách rồi còn hẹn đợi mùa ngâu! Em quay lưng vội vã bước qua cầu Tôi ngỡ đất dưới chân mình sụt lở Tìm nhặt lại mảnh tình đầu dang dở Trả cho người hết duyên nợ phù vân! Hoa Hướng Dương

 

Và bây giờ cải đã hóa thành dưa
Em sang sông bước qua thời con gái
Bỏ quên tôi với mối tình vụng dại
Tuổi học trò khắc khoải một niềm yêu!

Đành buông tay chẳng giữ nổi cánh diều
Gió cuốn đi trong một chiều cuối hạ
Con đường xưa giờ đây chia hai ngả
Tôi lặng thầm trên lối cũ rêu phong.

Nghe cô đơn nức nở ngập cõi lòng
Kỉ niệm xưa tan rồi theo mây khói
Người ra đi để nửa hồn tê tái
Nửa hồn kia cũng tan vỡ tơi bời!

Vầng trăng non đang hấp hối giữa trời
Dải Ngân Hà bỗng cồn cào sóng dữ
Tôi thèm được như Ngưu Lang, Chức Nữ
Xa cách rồi còn hẹn đợi mùa ngâu!

Em quay lưng vội vã bước qua cầu
Tôi ngỡ đất dưới chân mình sụt lở
Tìm nhặt lại mảnh tình đầu dang dở
Trả cho người hết duyên nợ phù vân!

 

Hoa Hướng Dương

 

Nguyễn Thị Thắm