Vanvn- Cạn chiều lất phất heo may/ Nhập nhòa nắng lặn, trời hây hẩy vàng/ Xa mờ ngọn núi sương giăng/Nghe lòng chớm lạnh mảnh trăng cuối trời
NÚI VÀ MÂY
Núi mong mây, ngóng biển Đông
Nắng mưa mòn mỏi, đá chồng chất lưng
Mây tha thẩn nhớ núi rừng
Hoàng hôn cạn nắng, chiều rưng rức… chiều
MỘT MÌNH
Một mình, một chén, một chai
Chỉ riêng đũa gắp là hai… một mình
Nhâm nhi thế thái nhân tình
Buồn, vui, chua, ngọt… một mình… nhâm nhi
LỜI RU
Mẹ ru con những ngày xa
Vọng trong mây gió lời tha thiết buồn
Giờ đây sương nắng bãi cồn
Cỏ ôm ru Mẹ xanh non tháng ngày
CHIỀU ĐÔNG
Chiều Đông gió bấc liu riu
Vành trăng non ngậm bóng chiều mờ sương
Ngồi thầm thì với yêu thương
Mẹ ơi! Nhớ Mẹ lòng rưng rưng… buồn
THƯƠNG
Mịt mùng mưa, mịt mùng mây
Con cò mòn mỏi, thân gầy chiều hôm
Cánh lông ướt lạnh thấm buồn
Gió buôn buốt… gió, chiều buôn buốt… chiều
NỖI BUỒN TRẺ MÃI
Bần thần tựa gốc Cây Đời
Xốn xang thương nhớ cái thời… xa xưa
Nụ hôn cũ vẫn chưa già
Nỗi buồn trẻ mãi như là… giọt sương
THÁNG CHẠP
Thế là… năm đã cạn ngày
Ngẩn ngơ tháng Chạp, mưa lay lắt… buồn
Quê hương thăm thẳm trong hồn
Thương Cha, nhớ Mẹ… bãi cồn cỏ sương
GIẤC MƠ
Đêm qua mơ giấc tuyệt vời
Ta ôm tất cả đất trời trong tay
Tinh mơ vừa hửng ánh ngày
Ngoài thềm hoa đã đơm đầy nụ hương
HEO MAY
Cạn chiều lất phất heo may
Nhập nhòa nắng lặn, trời hây hẩy vàng
Xa mờ ngọn núi sương giăng
Nghe lòng chớm lạnh mảnh trăng cuối trời
TIẾNG MƯA
Tiếng mưa là tiếng… của trời
Tiếng mưa rủ rỉ như lời Mẹ xưa
Giọt thương ủ ấm giấc mơ
Giọt buồn Mẹ dấu vào… mưa của trời
HÓNG GIÓ
Gió đêm rúc dưới cành hoa
Trăng khuya buốt lạnh tiếng gà gáy sương
Nắng mai lên dạo quanh vườn
Hong cho gió ấm tỏa hương ngọt ngào
PHƠI NÚI
Ban mai khiêng núi ra phơi
Hừng đông đã rạng, mong trời thưa mây
Qua đêm giá lạnh, sương dầy
Nắng phơi khô núi kê ngày cao thêm
NGUYỄN HỮU THÔNG