Nguyễn Minh Tuấn

BẾN THỜI GIAN

Thời gian cứ mải miết đi Lúc qua thềm liễu, lúc thì bến sông Lúc buồn cánh rụng vườn hồng Khi vui phe phẩy nắng bồng mây lơi. Lúc thì ong bướm lượn chơi Khi bơ vơ cánh chim trời sũng mây. Mơ hồng đếm gót đêm say Thả hình bóng cũ, khép ngày cách xa. Vui buồn thấp thoáng trong ta Nhởn nhơ sương sớm, la đà chiều hong Gối tình xếp nhớ đêm mong Ngắm màu xuân mộng nằm trong tủi hờn. Ngoài hiên tiếng gió chập chờn Nhà trong cau có cung đờn réo than Tình men đã thấm hồn vàng Mở trang kí ức… ngập tràn bến mê. MINH TUẤN

Thời gian cứ mải miết đi
Lúc qua thềm liễu, lúc thì bến sông
Lúc buồn cánh rụng vườn hồng
Khi vui phe phẩy nắng bồng mây lơi.

Lúc thì ong bướm lượn chơi
Khi bơ vơ cánh chim trời sũng mây.
Mơ hồng đếm gót đêm say
Thả hình bóng cũ, khép ngày cách xa.

Vui buồn thấp thoáng trong ta
Nhởn nhơ sương sớm, la đà chiều hong
Gối tình xếp nhớ đêm mong
Ngắm màu xuân mộng nằm trong tủi hờn.

Ngoài hiên tiếng gió chập chờn
Nhà trong cau có cung đờn réo than
Tình men đã thấm hồn vàng
Mở trang kí ức… ngập tràn bến mê.


MINH TUẤN