Nguyễn Minh Tuấn

BÂY GIỜ TIẾT VẪN CÒN ĐÔNG

Bây giờ tiết vẫn còn đông Không gian giá rét, còn không muốn rời Ngoài cây tím tái nụ cười Nhà trong chăn gối cuộn lười giấc đêm… Giọt sương cóng lạnh bên thềm Tóc xanh má thắm, phải thêm khăn choàng. Đợi mong bước của thời gian Đưa xuân cùng với nắng vàng hong hơ… Rừng xanh núi thắm phong mơ Mây xanh cũng đợi nắng tơ thả mành Cội cành vắng tiếng chim thanh Khói chiều lặng lẽ kết thành phôi pha. Chờ người ở chốn phương xa Từ nơi tuyết trắng, về nhà nghỉ ngơi Eo xèo một chút đông rơi Ngày mai tết đến, bầu trời lại quang. Thả hồn với chốn dung nhan Ban sơ tìm lại gắn hàn chữ yêu Làn môi ánh mắt cưng chiều Bao nhiêu tiếng hát, bấy nhiêu nồng nàn. MINH TUẤN

Bây giờ tiết vẫn còn đông
Không gian giá rét, còn không muốn rời
Ngoài cây tím tái nụ cười
Nhà trong chăn gối cuộn lười giấc đêm…

Giọt sương cóng lạnh bên thềm
Tóc xanh má thắm, phải thêm khăn choàng.
Đợi mong bước của thời gian
Đưa xuân cùng với nắng vàng hong hơ…

Rừng xanh núi thắm phong mơ
Mây xanh cũng đợi nắng tơ thả mành
Cội cành vắng tiếng chim thanh
Khói chiều lặng lẽ kết thành phôi pha.

Chờ người ở chốn phương xa
Từ nơi tuyết trắng, về nhà nghỉ ngơi
Eo xèo một chút đông rơi
Ngày mai tết đến, bầu trời lại quang.

Thả hồn với chốn dung nhan
Ban sơ tìm lại gắn hàn chữ yêu
Làn môi ánh mắt cưng chiều
Bao nhiêu tiếng hát, bấy nhiêu nồng nàn.

MINH TUẤN