Nguyễn Thị Thắm

CẦU MONG THƯỢNG ĐẾ ĐOÁI THƯƠNG!

..Lũ về bỗng chốc gia đình ly tan. Lại thêm bao cảnh cơ hàn Phận đời khó nhọc gian nan khôn cùng Thương sao dải đất miền Trung Oằn vai gánh những bão bùng đắng cay! Ngọc Hoàng thượng đế có hay Sao ông mưa mãi thế này hả ông? Bản làng thành biển thành sông Trên cao ông có biết không hả Trời? Đã ban cho kiếp con người
Mưa sao mưa mãi, Mưa ơi
Miền Trung đã ngập hết rồi còn đâu
Bao người vùi dưới đất sâu
Xóm quê chỉ thấy một màu tang thương.
 
Mẹ già tóc trắng màu sương
Chẳng còn nước mắt khóc thương con mình
Đang say giấc ngủ thình lình
Lũ về bỗng chốc gia đình ly tan.
 
Lại thêm bao cảnh cơ hàn 
Phận đời khó nhọc gian nan khôn cùng
Thương sao dải đất miền Trung
Oằn vai gánh những bão bùng đắng cay!
 
Ngọc Hoàng thượng đế có hay
Sao ông mưa mãi thế này hả ông?
Bản làng thành biển thành sông
Trên cao ông có biết không hả Trời?
 
Đã ban cho kiếp con người
Thì xin ông hãy mỉm cười đoái thương
Đừng sai mưa gió bất thường
Để người hạ giới có đường mưu sinh!
 
Xin ông, ông hãy thương tình
Ban cho cuộc sống yên bình an vui
Lệnh cho mưa gió mau lui
Cho trần gian hưởng ngọt bùi ấm êm!
 
Hoa Hướng Dương ( Nguyễn Thị Thắm)