Quê mẹ - Nguyễn Thị Sơn

Nhớ năm xưa còn bé thơ ngây

Bài học trong lớp tiếng cô thầy

Quê hương ta luôn giàu và đẹp

Sông dài biển rộng vẫn còn đây

 

Đêm trăng rằm nằm nghe mẹ kể

Dọc bên sông đồng lúa chín vàng

Mẹ bồi hồi nhớ về quê cũ

Những buổi chiều phơi thóc đầy sân

 

Những thôn làng nhà ngói ba gian

Trăng quê vằng vặc chiếu mái đình

Cạnh bờ ao sen hồng thơm ngát

Lắng nghe câu quan họ trữ tình

 

Nhớ những đêm giao thừa mẹ nhắc

Ngày ấy tưởng đi chỉ hai năm

Hành trang của mẹ vài sống áo

Chiếc va-li thấm đậm tình thâm.

 

Nhưng thời gian dài như hun hút

Đã nhiều lần mẹ đếm hai năm

Nhớ ông bà, các em da diết

Nhớ làng quê, hàng xóm bặt tăm.

 

Ngày đất nước hòa bình thống nhất

Mẹ vội vàng tất tả bay về

Ông ngoại già, bà không còn nữa.

Cánh đồng xưa đã bạc màu quê.

 

Gian nhà ngói ba gian nhỏ bé

Sen hồng tàn tạ cạnh bờ ao

Sân phơi thóc hình như thu hẹp

Gạt nước mắt mẹ lại quay vào.

 

Một lần nữa mẹ lại vào Nam

Lại tham gia sản xuất kinh doanh

Hợp tác xã, mô hình tập thể

Các nguồn lực, kế hoạch tập trung.

 

Nguyên liệu thiếu, năng suất không tăng

Hàng hóa khan, phân phối cào bằng

Chính sách kinh doanh thêm bó hẹp

Những năm đầu vất vả khó khăn

 

Bằng ấy năm mẹ nuôi con lớn

Vẫn những bài học về quê hương

Vẫn đồng lúa vàng thơm bát ngát

Sông dài biển rộng cá mênh mông

 

Cả đất nước phát triển thị trường

Hội nhập kinh tế đã sang trang

Chính sách đổi mới nhiều cởi mở

Xuất khẩu năm châu, bốn đại dương.

 

Mẹ ơi

Miền Nam trù phú, mẹ an nghỉ.

Bắc Ninh giàu đẹp phát triển nhanh

Nam Bắc thông thương không ngăn cách

Nhớ về quê mẹ vẫn trong tim.

1-1732673298.jpg
 

Nguyễn Thị Sơn

08.03.2021

Thơ thất ngôn tự do