Nguyễn Quang Liên

Như cánh hoa Bèo

Nước sông đưa đẩy bèo trôi Dập dềnh, chìm nổi, chơi vơi giữa dòng Nào đâu biết đoạn đục trong Thời gian năm tháng sắc hồng phôi phai. Bồng bềnh, hờ hững xuôi hoài Gặp cơn giông tố mưa dai dập vùi Tình duyên vui sướng, ngọt bùi Đắng cay cam chịu, ngậm ngùi vậy thôi.
Nước sông đưa đẩy bèo trôi
Dập dềnh, chìm nổi, chơi vơi giữa dòng
Nào đâu biết đoạn đục trong
Thời gian năm tháng sắc hồng phôi phai.
 
Bồng bềnh, hờ hững xuôi hoài
Gặp cơn giông tố mưa dai dập vùi
Tình duyên vui sướng, ngọt bùi
Đắng cay cam chịu, ngậm ngùi vậy thôi.
 
N­ước chảy thì bèo cứ trôi
Biết đâu sâu cạn, bể đời nhân gian
Cầu mong có bến bình an
Cho em trút nỗi nhọc nhằn... lênh đênh.
 
21/05
Nguyễn Quang Liên