Cắn một phát cho ánh Trăng rơi rụng
Tôi hòa mình vào ngụm rượu làm thinh
Và giả vờ say sưa như không tỉnh
Để cho Trăng chết đuối trên hồ...!
Nhìn Trăng đâm giấu giữa hồ
Nhô lên nhấp xuống vươn mình kêu van
Những lời tình thật ái oan
Tôi toan nhảy xuống vớt mình Trăng lên...!
Kéo lên đến tận bờ hồ
Trăng giờ hấp hối tôi buồn tôi đau
Tôi khóc như trận mưa rào
Để đêm hôm ấy tôi gào trong mưa
Tôi đây giết ánh Trăng rồi!
Giết thằng bạn tốt quây quần bên tôi
Nhưng đêm hôm ấy tôi buồn
Tôi điên tôi dại... tôi thề giết Trăng....!