Nguyễn Quang Liên

Đôi chân trần

Dẫu nay tuổi đã già rồi Trong tâm con vẫn nhớ đôi chân trần Đời cha vất vả gian truân Tảo tần, mưa nắng, ruộng gần, đồng xa. Túng nghèo vây bủa mẹ cha Đôi chân tất tưởi, chiều tà, xế trưa Đường trơn gặp lúc trời mưa Chân trần cha cõng con, đưa tới trường.
Dẫu nay tuổi đã già rồi
Trong tâm con vẫn nhớ đôi chân trần
Đời cha vất vả gian truân
Tảo tần, mưa nắng, ruộng gần, đồng xa.
 
Túng nghèo vây bủa mẹ cha
Đôi chân tất tưởi, chiều tà, xế trưa
Đường trơn gặp lúc trời mưa
Chân trần cha cõng con, đưa tới trường.
 
Sáng Đông rét buốt gió sương
Chân cha dẫm đạp quanh vườn rau dưa
Đầu gội nắng, lưng tắm mưa
Áo nâu sờn bạc say sưa tháng ngày.
 
Nào đâu có dép, có giầy
Lê thê ... cứ bước ... đó đây ... chân trần
Đất phèn bám chặt bàn chân
Chẳng sợ trơn ngã ... vũ vần ... 
                                 quanh co ...
 
Đêm qua ....
              con thấy ... 
                             trong mơ
Chân trần ... cha bước ...
                               lơ thơ ... 
                                         xa dần...
 
Nguyễn Quang Liên