Vanvn- Sắc// Miệng lưỡi đời và ngòi bút có khi sắc hơn dao/ sát thương thẳm lòng nhân, hồn ngôn ngữ.// Ý nghĩ, nghệ thuật và tình yêu có sắc không/ mà cứa đau cõi đam mê, thương nhớ…/ em là gì mà sắc sắc không không?
Nhà thơ Lưu Minh Hải ở Nhật Bản
Sắc
Miệng lưỡi đời và ngòi bút có khi sắc hơn dao
sát thương thẳm lòng nhân, hồn ngôn ngữ.
Ý nghĩ, nghệ thuật và tình yêu có sắc không
mà cứa đau cõi đam mê, thương nhớ…
em là gì mà sắc sắc không không?
Huyền
Những âm huyền lan vào mùa
lá thu buông ngàn chấm than, nốt lặng.
Đôi mắt em khẽ nở nụ duyên trầm
thuyền tình về bến mộng
ngang qua dòng thơ tôi.
Hỏi
Cứ lấp lửng lưng chừng như em và mùa thu
tôi lạc vào thế giới của muôn ngàn câu hỏi.
Dấu hỏi tượng hình còn tình thì vô hình dẫn dụ
yêu thương là gì?
lẽ trái tim muôn nẻo nhịp đập riêng…
Ngã
Ai bán rẻ hay đánh rơi bản ngã
lấm lem, lăn lóc trên đường đời.
Phút ngã lòng yếu đuối
phút chòng chành chơi vơi…
điểm dối lừa sao thể là điểm tựa?
Tranh của họa sĩ Phùng Văn Tuệ
Nặng
Lòng nặng với cuộc đời
nên câu thơ loang nửa phần màu xám.
Những cung trầm, nốt lặng
những đổ vỡ lương tâm
trĩu nặng cong cõi hồn trắc ẩn.
Hữu thanh và vô thanh
Giữa ngổn ngang, hỗn độn những âm đời
có khi hồn vô thanh trống rỗng.
Vô thanh đâu nghĩa là vô động
động trắc ẩn yêu thương, bác ái…
như suối nguồn vẫn thấm chảy những mạch sâu.
LƯU MINH HẢI