Xuân về nhớ lại miền quê
Hết mùa xoan nở hè trưa nắng nồng
Thương mẹ oằn tấm lưng còng
Chắt chiu hạt lúa nhọc nhằn nuôi con
Vất vả nắng sớm chiều hôm
Chỉ mong con được lớn khôn nên ngườì
Lắng trong khúc hát à ơi
Ngẫm ra mới hiểu những lời mẹ ru
Thân cò lặn lội đồng sâu
Quản chi vất vả giải dầu nắng mưa
Nuôi con từ thuở ầu ơ
Mong sao con lớn trở thành con ngoan
Mẹ đâu quản ngại gian nan
Chỉ mong con được bình an nên người
Thương nhiều nhớ lắm mẹ ơi
Con xin nhớ mãi những lời mẹ ru
Nguyễn Thành Tâm
Hồn thơ Nam Định