Bữa ấy vừa thu nắng chớm hồng
Mây trời lãng đãng tiết trời trong
Gió đưa thoang thoảng mùi hương lúa
Lúa ngát non xanh lúa trỗ đòng.
Bữa ấy tơ lòng vương mắt nâu
Chưa kịp tình trao vãn chợ chiều
Em từ quang gánh, về sang bến
Tôi giận lòng mình không ngõ yêu.
Bữa ấy thu buồn thu lá phai
Thêm đông kéo lạnh buốt đêm dài
Tôi cố ru lòng không trọn giấc
Trong trẻo môi cười đâu chốn đây.
Bữa ấy tôi tìm tôi thuở xưa
Một chốn riêng tôi náu nương vừa
Mang yếm xuân thì em trả gió
Gỡ sợi tơ tình vướng giậu thưa.
Dã Quỳ (THP)