BIỂN ĐỜI LẠC BƯỚC
Đoàn Vương Gia

  • www.doanhtri.net
  • 28-01-2023
  • 434 lượt xem
Đã lâu rồi anh không muốn làm thơ
Bởi tâm trạng hững hờ như chẳng thiết
Hồn chai sạn giữa dòng đời oan nghiệt
Cứ vô tình mải miết cuồn cuộn trôi 
 
Anh vô tình lặng lẽ giữa dòng đời
Mặc gió táp sóng dồi nơi trần thế
Cứ bồng bềnh giữa mong manh dâu bể
Hồn lãng du phiêu dạt khắp phương trời 
 
Nếu có em anh sẽ bớt chơi vơi
Bờ vai nhỏ cũng cho anh điểm tựa
Cũng sưởi ấm trái tim đang héo úa
Giúp cho anh giữ lại chút niềm tin
 
Em ở đâu để anh mãi đi tìm
Giữa dâu bể của cuộc đời chìm nổi
Em ở đâu xin hiểu cho anh với
Cuộc tình mình anh biết chẳng phai mau 
 
Biển giận hờn, nên nổi sóng bạc đầu
Cứ gào thét trên niềm đau nhân loại
Anh lặng lẽ bước chân đi lầm lũi
Cõi vô thường chẳng biết sẽ về đâu
 
Nếu kiếp này ta lỡ lạc mất nhau
Mải tìm kiếm đến bạc màu sương gió
Có kiếp sau mình tìm nhau em nhé
Anh thì thầm khe khẽ gọi tên em.
 
Đoàn Vương Gia
* Bài dự tuyển tập thơ với chủ đề NẮNG MỚI (Bài 5)

Xem thêm Văn Nghệ