Bước chân nào mãi in dấu khôn nguôi
Để xuôi ngược theo dòng đời năm tháng
Xa quê mẹ ta nhớ chiều bảng lảng
Nơi xóm làng từng dĩ vãng thân quen
Gió đưa hương mùa hoa bưởi trắng miền
Lau xào xạc lũy tre nghiêng hóng mát
Bờ suối nhỏ giọt mồ hôi mặn chát
Rớt trên đồng thấm vạt áo cha trao
Hương mạ non thoảng nhè nhẹ cồn cào
Bàn tay đảm trông bao mùa rơm rạ
Cha mải miết thẳng đường cày thong thả
Nuôi nghĩa tình năm tháng giữa yêu thương
Xa quê mình sao con thấy vấn vương
Bởi nơi ấy có đêm buông se lạnh
Chăn đơn phủ mùa đông về canh cánh
Áo nâu sòng mẹ cõng mảnh hồn quê
Ơi dòng sông nơi kí ức bộn bề
Mang kỉ niệm ta muốn về bên mãi
Lúc khi mỏi dẫu biển đời sóng dậy
Vẫn nhớ hoài từng cháy bỏng quê hương.
Tác giả Kiên Nguyễn
23.2.2024