Từ khi mạng xã hội ra đời
Ta được đọc miễn phí rất nhiều bài học cuộc sống hay
Thông qua những bài thơ, tản văn, câu chuyện
Nhiều trang ra đời, truyền tải và tìm kiếm
Những tác giả thành danh và vô danh
Họ chắt mình qua những áng thơ văn
Để mang đến cho đời những đứa con tinh thần máu thịt
Thơ của họ có thể chưa hay
Câu chuyện kể đôi chỗ còn cục mịch
Nhưng họ đã cháy hết mình rồi
Và có cầu lợi chi đâu?
Độc giả chúng ta là những người hưởng lợi
Không động viên họ thì thôi
Sao phải buông những lời miệt thị?
Họ có dạy dỗ đâu nào
Chỉ nói góc nhìn riêng đấy chứ
Một chút quan điểm cá nhân cũng là lẽ thường tình
Đâu thể bắt họ phải viết ra những điều đại diện cho thập đại chúng sinh
Họ nhân danh họ thôi là đủ!
Việc của chúng ta là gạn đục khơi trong
Chắt lọc lấy những gì cần cho mình nhất
Hãy văn minh nào!
Đừng cào phím làm tổn thương người khác
Bình luận ngoa ngôn, kích động và bôi bác
Đó nhất định là việc chẳng nên làm
Ai bắt bạn đọc đâu?
Sao phải cay nghiệt thế?
Một luận điểm đưa ra có dễ gì làm hài lòng tất cả
Điều đó quá bình thường!
Chi bằng hãy thật khiêm nhường
Để học hỏi nhiều điều trong cuộc sống
Bởi trời cao đất rộng
Nhân vô thập toàn
Khiêm tốn đến thế nào cũng là chưa đủ
Trong khi tự kiêu một chút đã quá thừa
Nghiêm khắc với mình xem đóng góp được nhiều cho xã hội chưa
Rồi hãy phê bình nhé
Đôi lời ngỏ ý
Quý vị niệm tình...
Vĩnh Nam
* Tranh của hoạ sỹ Trần Nguyên