VĂN TẾ 13 ĐỒNG CHÍ HY SINH KHI LÀM NHIỆM VỤ Ở THỪA THIÊN HUẾ
Trí Tuệ

  • www.doanhtri.net
  • 17-10-2020
  • 513 lượt xem
Vong linh ơi
Nhớ buổi tin đưa
Đất đồi sạt lở
Mạng người dân như nến đêm đông
 
Lập tức lên đường, dẫu cuồng phong đất trời nghiêng ngã, đâu ngăn được tấm lòng trọn hiếu với dân
Tức thì xuất trận, dù bão giông núi đổ đồi long, vẫn kiên trung vẹn nghĩa đồng bào
 
Than ôi
Chí lớn chưa tròn
Tâm thành chưa vẹn
 
Hổ sa cơ cũng nghẹn tiếng gầm, giữa đạn bắn phải đành chịu trận
Báo lìa đàn cũng thôi uy vũ, chốn tên bay đâu dễ thoát mình
Dẫu mươi năm chinh chiến sa trường, vốn đã quen nằm sương ngủ gió, tấm thân này cũng chỉ ruột da của mẹ mà ra
Dù vạn ngày rèn trong quân kỷ, đã bao phen  đạp sóng băng rừng,  dáng vóc kia chỉ là máu xương cha tạo mà thôi
 
Thì sao có thể
Vác đá vá trời
Thân vùi trong lũ
Thương ôi, thương ôi
 
Vong linh ơi
 
Trong hương tỏa có nghe con trẻ, nghẹn ngào kêu vẫn bặt bóng cha
Bên áng lễ vợ đang rũ rượi, thảm thiết gào chẳng thấy chồng đâu 
Vội vàng chi về nơi thiên cổ, để sân trường con trẻ bơ vơ
Sao sớm đã về miền cực lạc để khuê phòng lệ đẫm trường đêm
 
Thì thôi phận số
Trời đã dành ban
Dám đâu oán trách 
Chỉ đành khóc than
 
Vong linh ơi
Ngàn thu an giấc, đồng đội xin tiếp bước quân hành, nguyện vì dân trọn đời chiến đấu
 
Vong linh ơi 
Vong linh ơi
 
17/10/20
Trí Tuệ

Xem thêm Văn Nghệ