Nghe dư âm vẫn còn đầy hoang hoải
Của giọt buồn đọng trải những tâm tư
Khóe mắt cay dòng châu đổ bây chừ
Bao tiếc nuối tháng tư mùa xưa cũ....
Rồi chỉ muốn giá như đừng đọng lại
Vết thương lòng khắc khoải những ngày qua
Mong làm sao thời gian sẽ xóa nhòa
Cho trái đắng rời xa vùng ký ức
Lời tự tình nghe não nề rưng rức
Năm canh dài thao thức đủ năm canh
Chút dư hương theo khói phủ qua mành
Sao thổn thức như cành khô trụi lá
Lắng lòng đau theo giọt buồn nghiêng ngã
Tiếng kinh cầu như đã quyện hồn thiêng
Để bây chừ dai dẳng nhớ triền miên
Tháng tư gọi nơi miền xa vọng lại....
Năm tháng ấy vẫn như còn đọng mãi
Gợn bao điều loang cháy những ưu tư
Giữa dòng đời ảo ảnh với thực hư
Vùng ký ức tháng tư xưa gợi nhớ....
Thuận Nguyễn Thị