Ai cũng có một dòng sông tuổi trẻ
Chảy khắp miền, mang hoài bão ra khơi
Mong tưới dịu những khô cằn, nứt nẻ
Cả niềm riêng luôn gửi trọn cho đời!
Nhiều hạn hán, suối nguồn như cạn kiệt
Cũng cố vươn len lỏi giữa thác ghềnh
Rồi mưa trút ngập lòng trôi mải miết
Sôi sục mình, cong vạn nẻo lênh đênh
Ta gặp em cũng trên dòng sông đẹp
Nghe sóng hồn dâng ngút vỗ say sưa
Em- phù sa mịn màng, không khuôn phép
Ta- cù lao lở lói, đắp sao vừa?
Rồi em cứ băng mình ra biển lớn
Ta rúc vào kênh cụt giấu cô liêu
Ngày nghe gió quất qua tâm rờn rợn
Đêm ôm trăng, thơ thẩn hát bao điều
Sao bỗng muốn về dòng sông quên lãng
Tắm gội một lần sạch sẽ, lãng quên
Cho giải thoát hết u sầu dĩ vãng
Tiếng tương tư lay động dội vang rền!
Triệu Mây