Có một mùa, xanh ngát cỏ hoa
Không phải Xuân vẫn mượt mà biêng biếc
Nắng hanh vàng, lũ bướm ong tha thiết
Ve vãn tự tình...
Có một mùa, trong vắt áng bình minh
Không phải Hạ vẫn ươm nồng lên má
Nhịp tim ngân những thanh âm rất lạ
Bồi hồi, xốn xang ...
Có một mùa, cây trút lá miên man
Không phải Thu mà gọi mời xao xuyến
Thèm lời tự tình, trao câu ước nguyện
Thương hoài trăm năm ...
Có một mùa gây mơ mộng xa xăm
Không phải Đông mà hoa vàng cứ nở
Xua ngày giá băng bằng sắc màu rực rỡ
Ai bớt lạnh nhiều...
Có một mùa, em gọi mùa yêu ...
Dã Quỳ (THP)