LỠ TUỔI XUÂN THÌ
Hoàng Quang Nguyên

  • www.doanhtri.net
  • 26-11-2019
  • 1025 lượt xem

Chẳng rõ từ đâu ta lại giận
Thôi thèm ngó mặt đã đôi hôm
Lời tôi muốn nói, lòng tôi ngại...
Cố giữ cho mình được tiếng thơm !

Cứ giả vờ thôi - chả nhớ nhau
Đo lòng đấy hử, thử ai đau ?
Sao người chửa mở lòng ra trước ?
Chắc hẳn tôi đây, sẽ gật đầu !

Cứ thế vài hôm, kéo mấy ngày
Xa dần, xa mãi... tới hôm nay
Khi tròn ngàn buổi - tôi vừa đếm
Chẳng sót giờ nào, kể cả giây !

Mẹ cứ sang ngày lại nhắc tôi
Người ta giờ đã chuyện xa xôi
Làng bên cũng được vài hay đám...
Mẹ ước nhà ta... tiếng cháu cười !

Tôi lời chẳng nói, mắt xa xăm
Ngó cửa mong người sẽ tới thăm
Mấy bận mừng thầm, thêm mấy bận
Người sang, kẻ khác - để tôi lầm!

Cứ thế xa nhau đã mấy đông
Lòng tôi khoản trống cứ mênh mông
Trai hay làng ấy, nhưng tôi chửa
Một chút yêu thương chạm đáy lòng !

Bổng một chiều thu gặp lại người
Đem lời xin lỗi, miệng cười vui
Người ta bảo nhớ như tôi vậy
Hai đứa làm hòa, hạnh phúc ôi!

Người dẫn tôi đi đến một nơi
Vàng, thơm lúa trãi mấy lưng đồi
Tay tôi nằm gọn tay người ấy
Cứ thế mà... cùng bước sánh đôi !

Người ngắt bên đường, hoa bưởi thơm
Cài lên mái tóc để tôi nom
Như cô dâu buổi vui ngày cưới
Đi giữa hàng hoa, tiếng pháo giòn !

Từ đâu vọng lại tiếng gà tre
Tỉnh giấc, mình tôi cuộn góc hè
Vườn bưởi nhà bên, khuya tỏa ngát
Đưa tôi vào mộng, bẫy cơn mê !

Ôi thế là mơ, chỉ giấc mơ
Hay tôi có lẽ quá mong chờ
Từ trong sâu thẳm lòng tôi mộng
Gom cả xuân thì, một tối mơ !

Hải Phòng 10 - 2019

Xem thêm Văn Nghệ