CẢNH CŨ NGƯỜI ĐÂU
Đoàn Vương Gia

  • www.doanhtri.net
  • 19-04-2018
  • 1111 lượt xem

Trở về nhà sau bao ngày xa cách,
Chợt sững sờ nhìn bát điếu ngày xưa.
Ngoài hiên kia ánh nắng vẫn đong đưa,
Thoảng hình Bố đang về bên khung cửa.

Nhớ khi xưa tiếng điếu vang đầu ngõ,
Giữa trưa hè nghe rộn rã làm sao.
Dáng Bố ngồi bên tràng kỷ cao cao,
Làn khói thuốc bay mờ mờ ảo ảo.

Tà áo nâu khẽ bay theo làn gió,
Bố lim dim ngẩng cổ thật hiền hoà.
Khói thuốc lào theo làn gió bay xa,
Bố khe khẽ ngâm nga câu lục bát.

Thời gian trôi cảnh xưa đâu còn nữa,
Bố mất rồi con lặn lội phương xa.
Mẹ qua đời con mắt lệ nhạt nhoà,
Ngôi nhà nhỏ giờ sao mà vắng quá.

Con sững sờ khi bước chân vô cửa,
Bát điếu còn... mà sao dáng Bố đâu?
Và kề bên bình tích với cơi trầu,
Mẹ đâu vắng! Nỗi buồn ùa tức tưởi

Cảnh nhà xưa giờ đây đâu còn nữa.
Con trở về buồn nước mắt trào mi.
Nén hương thơm... ký ức bỗng theo về.
Con nhớ Bố... nhớ Mẹ... con buồn quá!

 

Đoàn Vương Gia

 

Xem thêm Văn Nghệ